LIST NGÔN TÌNH HAYcập nhật đầy đủ các thể loại truyện hay, truyện hot full trọn bộ.

HẢI ĐƯỜNG HOA LỆ Review trọng sinh

REVIEW TRUYỆN HẢI ĐƯỜNG HOA LỆ

Tác giả: Dư Lạc Thuần

Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, trọng sinh, ngược tâm, HE

Tình trạng: Edit hoàn

Hôm nay mình sẽ review truyện “Hải đường hoa lệ” của tác giả Dư Lạc Thuần. Đây là một trong những truyện thuộc thể loại trọng sinh hay đáng đọc.

Truyện kể về cô bé tên là Hải Đường. Khi cô được mười tuổi thì ba mẹ cô mất trong một vụ tai nạn. Từ đó, cô được gia đình họ Tiệp vốn thân thiết với ba mẹ cô nhận nuôi. Ông bà Tiệp rất yêu thương Hải Đường, xem cô như con gái của mình. Ngoài ra, họ còn có một người con trai ưu tú tên là Tiệp Tích Ngôn cũng bằng tuổi với cô. Từ nhỏ Hải Đường đã yêu mến Tích Ngôn và tình cảm đó lớn dần theo năm tháng. Cô bất chấp mọi thứ để theo đuổi anh và luôn ảo tưởng rằng một ngày nào đó anh sẽ là của mình. Vì Tích Ngôn,  Hải Đường đã từ bỏ ước mơ học chuyên ngành yêu thích để bám theo anh đến trường đại học mà anh đăng ký. Mặc cho anh lạnh lùng, ghét bỏ nhưng cô vẫn mặt dày theo đuổi. Cô đã dành hết tuổi thanh xuân để yêu anh nhưng cái cô nhận được chỉ là sự tổn thương và đau lòng.

Và rồi một vụ tai nạn đã làm Hải Đường trọng sinh, sống lại lúc cô 18 tuổi. Cô thầm cảm ơn trời cao đã cho cô được sống và làm lại cuộc đời. Kiếp trước, Hải Đường đã yêu mù quáng, cố chấp, không màng sĩ diện; cô cảm thấy khinh thường bản thân mình. Kiếp này, cô tự nhủ rằng phải biết yêu bản thân mình, sống có ích và đừng ảo tưởng đến những gì không phải của mình. Cô đăng ký học chuyên ngành mà mình yêu thích, tránh né Tích Ngôn càng xa càng tốt. Tuy nhiên, cho dù Hải Đường có cố gắng quên đi Tích Ngôn, dọn ra ký túc xá nhằm hạn chế  gặp anh nhưng hai năm trôi qua, không những cô không quên được anh mà ngược lại cô càng thêm nhớ nhung anh.

Thế rồi, trong một lần vô tình nhìn thấy Tích Ngôn đang ôm một người con gái khác, Hải Đường đau lòng, bước đi trong vô thức và bị xe tông. Lần tai nạn này đã cướp đi ánh sáng của đôi mắt cô.

Trong khoảng thời gian khó khăn này,  Hải Đường được gia đình họ Tiệp quan tâm, chăm sóc và Tích Ngôn cũng có nhiều cơ hội và thời gian để ở bên cạnh cô hơn. Tích Ngôn vốn là một chàng trai tài giỏi, ưu tú, xung quanh anh không biết bao nhiêu cô gái thầm thương trộm nhớ và đối với anh thì việc thay người yêu cũng giống như thay áo. Từ khi còn nhỏ, Tích Ngôn đã quen với việc được Hải Đường theo đuổi và anh coi đó như là một điều hiển nhiên nhưng rồi đột nhiên cô lại trở nên xa cách, né tránh anh. Điều này, khiến anh cảm thấy không quen, trong lòng anh cảm thấy có gì đó mất mát; rồi đến khi cô bị mù, thời gian anh và cô ở cùng nhau nhiều hơn đã khiến anh nhận ra mình đã bị cô thu hút và yêu cô từ lúc nào không biết. Tuy nhiên, lúc này Hải Đường lại mặc cảm bản thân bị mù lòa, không xứng đáng với anh; cô cũng  không có lòng tin với anh, không có lòng tin với bản thân mình, niềm vui đến quá bất ngờ đã khiến cô luôn nghĩ rằng một ngày nào đó, anh sẽ rời bỏ cô.

Thế rồi, với sự kiên trì và tình yêu chân thành của Tích Ngôn, Hải Đường đã một lần nữa mở lòng và đón nhận anh. Hai người đã có một cuộc hôn nhân hạnh phúc dưới sự chúc phúc của ông bà Tiệp, đôi mắt của cô cũng được chữa khỏi. Tưởng chừng hạnh phúc đã mỉm cười với Tích Ngôn và Hải Đường. Thế nhưng, biến cố lại xảy ra như thử thách tình yêu của hai người. Sự quấy phá của Tiêu Mặc Linh – người yêu cũ của Tích Ngôn đã gây nhiều áp lực cho Hải Đường cùng với việc Hải Đường đang mang thai đã khiến cô có nguy cơ bị mù lại, tệ hơn là sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Cơ thể Hải Đường vốn rất suy nhược sau vụ tai nạn, vì vậy việc mang thai đối với cô là quá sức. Tích Ngôn và Hải Đường phải đưa ra lựa chọn giữa việc giữ lại mạng sống của mẹ hay là mạng sống của đứa bé.Thế nhưng, với tấm lòng của một người mẹ, cô đã chọn việc giữ lại mạng sống của đứa con mặc cho Tích Ngôn phản đối.

Đoạn cuối truyện khiến mình vô cùng xúc động. Hải Đường đã lựa chọn hi sinh mạng sống của mình để giữ lấy đứa bé. Khi đem xác vợ về nhà, Tích Ngôn ôm chặt Hải Đường trong phòng suốt hai ngày không rời mặc cho mọi người hết lòng khuyên can. Khi đó, Tích Ngôn đã nói với mẹ anh rằng: “ Cô ấy là sinh mạng, là cả thế giới của con. Mất cô ấy, thế giới của con cũng sụp đổ”. Anh sống mà như người mất hồn, tự chìm đắm trong thế giới của riêng mình, đến khi tiếng khóc của em bé vang lên, anh bừng tỉnh nhìn đứa con có nét giống Hải Đường mà đau lòng. Bỗng có một âm thanh rất nhỏ gọi tên anh, anh không tin vào mắt mình khi điều kỳ diệu đã xảy ra. Hải Đường đã hồi sinh, cô không chết, có lẽ trời cao đã nghe thấu lời cầu xin của anh và cũng có thể tiếng khóc của đứa bé đã khiến cô không đành rời đi. Niềm vui như vỡ òa, hạnh phúc có lẫn hương vị của nụ cười và nước mắt hòa trộn. Tích Ngôn và Hải Đường cuối cùng cũng đã có được cuộc sống hạnh phúc viên mãn bên con trai Tiệp Tích Hàm.

Qua truyện này,  mình rút ra được nhiều bài học hay. Đầu tiên là hãy biết tập buông bỏ, không nên cố chấp, mù quáng chạy theo một tình yêu không phù hợp với mình, một tình yêu đơn phương không hồi kết thì người chịu tổn thương chỉ là bản thân mình. Hãy tập yêu thương chính mình, sống vui vẻ và làm mới bản thân mỗi ngày. Khi gặp được tình yêu đích thực, đồng điệu về con tim và tâm hồn thì hãy cố gắng vun đắp, trân trọng và giữ gìn rồi hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng ta.

Bài review được viết bởi Tuyết Minh.

 

 

  • Ngôn tình hành động: Nam Băng
    “Tại sao lại rời đi?” thiếu niên ánh mắt lạnh lùng nhìn cô bé “Vì tôi muốn vậy” cô bé không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt cậu nói Thiếu niên giận run người, hai tay nắm thật chặt, cố kiềm chế cảm xúc. Cô bé dường như không quan tâm, lạnh lùng lướt qua người cậu đi về chiếc xe hơi đã đậu sẵn trước cửa.

Hệ thống đang xử lý. Vui lòng chờ!