LIST NGÔN TÌNH HAYcập nhật đầy đủ các thể loại truyện hay, truyện hot full trọn bộ.

TÔI TỪNG XUYÊN QUA BỘ PHIM NÀY Review mau xuyên

TÔI TỪNG XUYÊN QUA BỘ PHIM NÀY

Tác giả: Mộng Yểm Điện Hạ

Thể loại: Xuyên nhanh, Kinh dị, Gỉa tưởng, Ngôn tình

Xin chào các bạn. Mình là Minh Di đến từ listngontinhhay.com. Hôm nay mình sẽ review bộ truyện mau xuyên mang tên “Tôi từng xuyên qua bộ phim này” của tác giả Mộng Yểm Điện Hạ.

Đây có thể nói là bộ tiểu thuyết giả tưởng mau xuyên TUYỆT PHẨM.

Tại sao mình lại dùng hai từ này để mô tả truyện. Nói thật, vì mình rất thích nó.

Đã từ rất lâu, mình không có cảm giác KÍCH THÍCH khi đọc một bộ truyện mau xuyên nào hay đến vậy. Cái cảm giác giống như hơn chục năm về trước, mình hồi hộp mỗi khi xem nhân vật Machi diễn xuất trong bộ truyện tranh Nhật Bản nổi tiếng Cô bé chăm chỉ.

“Tôi từng xuyên qua bộ phim này” kể về cuộc đời của cô diễn viên trẻ Ninh Ninh. Trong ngành giải trí, cô được xem là một bình hoa di động, không hề biết diễn xuất, luôn bị bạn diễn và người trong đoàn phim xem thường và chán ghét.

Họ ghét Ninh Ninh một cách gay gắt như vậy không chỉ vì khả năng diễn xuất tệ hại của cô mà còn vì xuất thân của cô.

Ninh Ninh là con gái của Ảnh Hậu vô cùng nổi tiếng - Ninh Ngọc Nhân. Với lý lịch lớn như vậy, sẽ vui vẻ biết bao nếu cô có thể giỏi như mẹ mình. Thế nhưng ngoại trừ gương mặt xinh đẹp thì Ninh Ninh lại không thừa hưởng một chút tài hoa diễn xuất nào từ mẹ mình.

Đối với những ai yêu mến mẹ cô, Ninh Ninh chính là vết nhơ trong cuộc đời thần tượng của họ, chính bản thân Ninh Ninh cũng nghĩ như vậy.

Vì tình yêu mãnh liệt đối với diễn xuất, sự mong mỏi có được công nhận từ mọi người và đặc biệt có được sự hãnh diện của người mẹ mà cô yêu quý nhất, Ninh Ninh ngày ngày nỗ lực luyện tập rồi lại ngày ngày tuyệt vọng. Sự tuyệt vọng này dần dần  ăn mòn Ninh Ninh, trầm trọng đến mức mẹ cô buộc phải đưa cho cô một tấm vé xem phim VÔ CÙNG ĐẶC BIỆT.

Đó là tấm vé vào rạp xem phim Nhân Sinh ở số 35 đường Yên Chi. Tấm vé mà mẹ cô nói sẽ có thể giúp cô rèn luyện kỹ năng diễn xuất của bản thân.

Ninh Ninh làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này đây.  Vì vậy cô đã đến đó.

Rạp xem phim rất nhỏ, giữa hai bức tường chỉ có một cánh cửa gỗ đủ cho một người ra vào, trước cửa treo hai chuỗi đèn lồng màu cam ấm áp, và có một người đàn ông đeo mặt nạ trắng như tuyết đang đứng trông cửa.

Ninh Ninh nhìn lên tấm áp phích về bộ phim sẽ chiếu hôm nay. Trong nó rất cũ, màu sắc loang lổ và nét chữ bị mờ, tên nhân vật đóng chính thì cô lại chưa hề nghe qua.

Nén cảm giác bất an với không gian kỳ dị xung quanh và những điều thắc mắc chưa được giải đáp, Ninh Ninh từ từ bước vào lối nhỏ tối đen phía trước.

Cô bước vào câu chuyện Nhân Sinh đầu tiên mà mình sẽ trải nghiệm.

Trên màn hình trắng chậm rì rì hiện lên một hàng chữ “Bộ phim này dựa trên một câu chuyện có thật”

Một tiếng hát vang lên rồi âm thanh xung quanh dần mơ hồ, khi mở mắt ra thì Ninh Ninh đã trở thành một nhân vật trong câu chuyện mà cô không hề biết trước cốt truyện.  Ở đó cô phải tự học cách phân tích hoàn cảnh, rút ra những suy nghĩ và tính cách nên có của các nhân vật trong truyện mà diễn. Cô phải hòa nhập vào đối tượng mình xuyên qua đến mức diễn như không diễn, chân thật thấu hiểu nhân vật đến mức những cảm xúc hỉ nộ ái ố đã không còn phân biệt được là của cô hay của đối tượng mà cô đang sắm vai.

Một khi bộ phim kết thúc, vai diễn hoàn thành. Ninh Ninh sẽ bật tỉnh lại trong rạp chiếu phim. Bộ phim chỉ trải qua hai tiếng đồng hồ, thế nhưng cô cảm thấy mình vừa trải qua một đời.

Bộ phim nhân sinh đầu tiên khiến cô trải qua những ký ức khó quên,  Ninh Ninh không chỉ học được cách thấu hiểu nhân vật mà còn trải qua những cảm xúc mới lạ chưa từng có. Chính điều này đã khiến cô có một cái nhìn nhân sinh mới mà dần cải thiện kỹ năng diễn xuất.

Kể sau lần đó, số phận dẫn dắt Ninh Ninh tiếp tục có được những tấm vé xem phim. Cô cứ thế trải qua từng câu chuyện thú vị cũng đầy hiểm nguy của mỗi nhân vật trong bộ phim cô xem.

Thoạt đầu, Ninh Ninh chỉ nghĩ đây là một nơi giúp cô rèn luyện kỹ năng diễn xuất, tất cả bối cảnh và kết cục đều là giả.

Thế nhưng, cô đã sai. Những bộ phim này thật sự là cuộc đời của một người. Và cô thực ra đang trải qua từng câu chuyện quá khứ của những con người có thật ở mỗi thời không khác nhau. Chính vì thế mà cô có thể thay đổi số phận và kết cục cuộc đời của một người bằng xương bằng thịt, của tổ tiên, của người thân cô và có thể là của bản thân cô.

Chính rạp chiếu phim kỳ lạ này đã giúp Ninh Ninh có một mối tình vượt thời gian vô cùng cảm động với một chàng trai tài hoa. Rạp chiếu phim đã giúp họ không bỏ lỡ nhau trong dòng nhân sinh, giúp họ tìm được tình yêu đích thực của cuộc đời mình.

Tác giả Mộng Yểm Điện Hạ thật sự rất tài tình trong cách phân tích tâm lý nhân vật, rất giỏi trong cách sắp xếp không gian, thời gian và mối quan hệ của các tuyến nhân vật xuất hiện trong từng câu chuyện nhân sinh. Mình phải khẳng định là mình rất bất ngờ với tài năng của tác giả khi có thể viết một bộ truyện phức tạp như vậy mà vẫn vô cùng cuốn hút, hợp lý lại đầy đủ gia vị, buộc người đọc phải cảm thán về tâm huyết và thế giới quan sâu rộng của người viết bộ truyện này.

Tất nhiên, bộ truyện mau xuyên nào cũng sẽ có một vài điểm khúc mắc nhỏ chưa làm hài lòng độc giả, đặc biệt khi có nhiều tình tiết như bộ truyện này.  Thế nhưng so về tổng thể là không đáng kể.

Truyện “Tôi từng xuyên qua bộ phim này” có hai điều đặc biệt mà mình cảm thấy hiếm có mà khó có một bộ truyện hay nào có thể làm được.  

Điều thứ nhất, dù truyện là giả tưởng nhưng lại rất thật. Bộ truyện miêu tả tâm lý nhân vật rất thật. Không phải miêu tả một vài người mà là rất nhiều con người trong truyện. Từ đó chúng ta sẽ thấy: Không ai hoàn hảo cả, không ai có thể tốt 100% và không phải người ác thì sẽ xấu hoàn toàn.

Điều này vô cùng chính xác, vì thực chất chúng ta là con người, có hỉ nộ ái ố, có suy nghĩ có cảm xúc có trí tuệ. Nhiều khi kể cả bản thân chúng ta cũng không biết điều mình làm có sai trái hay không, điều mình làm có đi ngược lại với điều mà sâu thẳm trong con người mình mong muốn đạt được hay không.

Chỉ có một cách duy nhất để trả lời cho những băn khoăn này chính là trải nghiệm, chính là biết yêu thương ai đó một cách sâu sắc, chính là thử thách sự can đảm và nhận thức của bản thân. Chỉ khi đó chúng ta mới thật sự tìm ra được kim chỉ nam cho cuộc đời mình.

Điều thứ hai, truyện cho chúng ta cảm nhận được nhân sinh của một đời người rất ngắn ngủi, vì vậy hãy trân trọng từng giây phút mình sống, hãy mạnh mẽ mà trải nghiệm, mà tiến bước về phía trước.

Mình thật sự rất thích một câu nói của nam chính trong truyện.

Anh dịu dàng nói với nữ chính rằng “Tuy nói một vở kịch cũng giống như cuộc sống, cuộc đời cũng giống như một vở kịch, nhưng một vở kịch có bổi cảnh cố định, nhân vật cố định, bắt đầu cố định và kết thúc cố định. Nhưng cuộc sống lại khác, có vô hạn khả năng chờ em đi thử! Em có thể sợ, nhưng không thể trì trệ không tiến, em nhất định phải dũng cảm nếm thử”

Hãy thử ngẫm nghĩ câu nói này với cuộc sống của chúng ta. Nếu chúng ta không luôn luôn nỗ lực tiến bộ, không ngừng suy ngẫm lại bản thân mà chỉ sống theo một quy tắc, một luật chơi ẩn giấu nào đó của xã hội, của gia đình hay của một nhóm người mưu mẹo dẫn đầu thì cuộc đời chúng ta không khác gì một vở kịch được sắp đặt.

Chỉ có không sợ hãi mà trải nghiệm,mà học hỏi,  luôn tự tìm kiếm những băn khoăn của chính mình thì lúc đó chúng ta mới thật sự sống một cuộc đời của chính mình, mới thật sự cảm thấy hạnh phúc và hiểu được lý do mình đang sống.

Kết thúc bài review ngày hôm nay có lẽ đã đủ để các bạn hiểu sơ lược về bộ truyện mau xuyên “Tôi từng xuyên qua bộ phim này”. Mình sẽ không kể chi tiết về nội dung câu chuyện. Mình muốn các bạn có thể dùng thời gian của bản thân mà đọc bộ truyện này, để cùng sống theo từng tình tiết câu chuyện và ngẫm nghĩ. Những cung bậc cảm xúc này mình không muốn tóm gọn lại trong một bài review và cũng không thể làm được đó ngoại trừ đọc toàn văn câu chuyện của tác giả Mộng Yểm Điện Hạ.

 

 

 

  • Ngôn tình hành động: Nam Băng
    “Tại sao lại rời đi?” thiếu niên ánh mắt lạnh lùng nhìn cô bé “Vì tôi muốn vậy” cô bé không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt cậu nói Thiếu niên giận run người, hai tay nắm thật chặt, cố kiềm chế cảm xúc. Cô bé dường như không quan tâm, lạnh lùng lướt qua người cậu đi về chiếc xe hơi đã đậu sẵn trước cửa.

Hệ thống đang xử lý. Vui lòng chờ!