LIST NGÔN TÌNH HAYcập nhật đầy đủ các thể loại truyện hay, truyện hot full trọn bộ.

XIN LỖI NHÉ CÚT RỒI Review cổ đại

XIN LỖI NHÉ CÚT RỒI

Tác giả: Duyệt Vi

Thể loại: ngôn tình, cổ đại, hài hước, ngược tâm

Trạng thái: edit hoàn

Bảy trăm năm trước, ở vùng biên giới phía Tây Nam trung thổ đại lục, có một tộc gọi là Tuyết Nhan. Theo truyền thuyết xa xưa, tộc Tuyết Nhan có ngoại hình đẹp như tinh linh, là hậu duệ của thần tiên trên trời, bọn họ có màu da trắng nõn như ngọc trai, mái tóc trắng óng ánh như bông tuyết, đôi mắt tím huyền bí như lưu ly và đôi môi nhỏ nhắn non mềm như cánh hoa. Không những ngoại hình đẹp đến kinh diễm, mỗi bộ phận trên cơ thể của từng người tộc tuyết Nhan đều có một công dụng thần kỳ, như có người có thể dùng tóc dệt thành tấm áo bảo vệ cứng rắn nhất trên đời, có người lại có thể dùng máu giải được trăm độc, hoặc có người dùng nước mắt để nuôi dưỡng những dị thảo quý hiếm.

Biết được khả năng kỳ diệu của tộc Tuyết Nhan, những kẻ cầm quyền không thu phục được họ bèn có ý định hủy diệt; vì vậy trải qua mấy trăm năm, người tộc Tuyết Nhan dần dần ít đi đến cuối cùng không còn ai thấy dấu vết của bọn họ.

Tiêu Hề Hề năm nay 17 tuổi, nàng sống trên núi cùng với cha thối và mẹ xinh đẹp. Đây là biệt danh nàng đặt cho cha mẹ vì cha lúc nào cũng bắt nạt nàng, còn mẹ thì luôn dịu dàng, xinh đẹp. Cha thối thường xuyên tranh giành mẹ xinh đẹp của nàng đã vậy còn ăn cắp đồ ăn mà mẹ nấu cho nàng nữa chứ. Tiêu Hề Hề nàng thật sự tức giận vì vậy đã quyết định để lại phong thư với nội dung sẽ xuống núi một mình lưu lạc giang hồ, sẵn tiện tìm một nam nhân đẹp trai hơn cha thối đem về cốc để cha thối không còn hênh mặt nói mình đẹp trai nhất cốc nữa.

Thế rồi, Tiêu Hề Hề bắt đầu hành trình của mình cùng một con báo trắng Nhị Nha và con chim kì dị Đại Mao. Biết được con gái xuống núi, một mỹ phu nhân có mái tóc trắng, làn da trắng nõn không tì vết cùng với một đôi mắt tím xinh đẹp, đang lo lắng nhìn về hướng chồng. Tiêu Tiếu Sinh bất đắc dĩ hướng về vợ xinh đẹp Duy Âm an ủi nàng đừng sốt ruột, vì ông đã cho Hề Nhi uống viên Vô Hoàn Nhan, ngoại hình của nàng sẽ giống như người bình thường. Đúng vậy, mẹ xinh đẹp Duy Âm là người tộc tuyết nhan, nàng nên duyên cùng với quái y Tiêu Tiếu Sinh sinh ra Tiêu Hề Hề; trong người Tiêu Hề Hề là dòng máu của tộc tuyết nhan, vì vậy cha mẹ Hề Hề luôn bảo bọc cô rất cẩn thận, không cho cô tiếp xúc với giang hồ hiểm ác. Chính do đó, Hề Hề mặc dù đã 17 tuổi nhưng lại vô cùng ngây thơ và đơn thuần. Lần bỏ nhà ra đi này của con gái khiến bọn họ lo lắng không thôi.

Trên đường xuống núi, Tiêu Hề Hề mệt mỏi nằm trên lưng báo trắng Nhị Nha ngủ quên trời đất. Hình ảnh một cô gái trẻ xinh đẹp tóc đen da bánh mật đang nằm ngủ trên con báo trắng này làm trấn kinh đám người Khê Vân các đang đi ngang qua, đặc biệt là vị các chủ Phỉ Mặc. Chàng nở nụ cười hứng thú nhìn cô bé đang còn nhậm nhèm, chưa tỉnh ngủ hoàn toàn trước mặt. Vốn rất tự tin vào vẻ ngoài tuấn mỹ của mình, nhưng câu đầu tiên của Hề Hề đã làm cho Phỉ Mặc vô cùng thương tâm, nàng gọi hắn là gì cơ chứ “CHA” bộ hắn già lắm sao…… Cũng không trách được Hề Hề, nàng còn chưa tỉnh táo hẳn nhìn bộ dáng ra vẻ bí hiểm, cười gian xảo của Phỉ Mặc, nàng còn tưởng là cha đã đuổi kịp nàng chứ, nhìn bộ dạng rất giống cha nha, mà nàng thì không thích bộ dáng của cha thối một chút nào cả, xấu chết. Vì vậy con đường ngược tâm của các chủ lừng danh Phỉ Mặc đã chính thức bắt đầu. Chàng bị sự ngây thơ, tốt bụng và thẳng thắn của cô bé thu hút, Phỉ Mặc đã thích cô bé Hề Hề này rồi.

Thế nhưng dù Phỉ Mặc có đối tốt với nàng bao nhiêu thì đến ngày đầu tiên xuống núi Tiêu Hề Hề đã gặp chân ái thật sự của nàng – thiếu chủ trẻ tuổi tuấn lãng Độc Cô Ngạn. Độc Cô Ngạn mặc bộ trang phục màu trắng, vẻ ngoài xuất chúng, thái độ vô cùng lạnh lùng xa cách với mọi người. Lần đầu tiên, Tiêu Hề Hề nhìn chàng đã không thể nào dời đi tầm mắt, chàng thật giống MẸ nha. Hề Hề sống từ nhỏ trên núi cùng với cha mẹ, vì vậy khó trách nàng dùng tiêu chuẩn của cha và mẹ để so sánh với những người nàng thấy vô cùng đặc biệt. Thế rồi, cô bé ngây thơ Tiêu Hề Hề bắt đầu con đường theo đuổi tướng công của mình. Câu đầu tiên nàng nói với Độc Cô Ngạn là:” Huynh làm tướng công của muội được không?”. Độc Cô Ngạn chưa thấy cô nương nào mặt dày như vậy, tính cách vốn lạnh lùng, lại không muốn yêu sớm, vì vậy chàng lạnh lùng từ chối, quát mắng, tránh né Hề Hề.

Thế là vòng xoáy tình yêu của ba người bắt đầu. Phỉ Mặc nuông chiều, đối tốt với Tiêu Hề Hề, nhưng cô bé ngây thơ này lại không hiểu tình ý của Phí Mặc mà chỉ xem chàng như huynh muội. Trong khi đó, Tiêu Hề Hề lại luôn theo sát, bám lấy Độc Cô Ngạn thuyết phục chàng làm tướng công của mình. Thế nhưng, Độc Cô Ngạn muôn thưở đều dùng một bộ mặt lạnh để đáp lại sự kiên trì của nàng.

Đến cuối cùng, khi tảng băng trong lòng Độc Cô Ngạn từ từ bị tan chảy dưới sự đáng yêu, đơn thuần lại vô cùng mạnh mẽ của Tiêu Hề Hề thì chàng lại vì sự ghen tuông của mình khi hiểu lầm nàng có ý với Phỉ Mặc mà đánh mất lý trí. Độc Cô Ngạn đã dùng lời nói ghen tuông, ích kỷ của mình làm tổn thương đến nàng sâu sắc. Thế rồi, Tiêu Hề Hề đã quyết định bỏ đi thật xa để không phải nhìn thấy chàng.

Sau khi tỉnh táo lại Độc Cô Ngạn đã vô cùng thống hận bản thân, chàng điên cuồng đi khắp nơi để tìm nàng, đến khi lần theo dấu vết, gần tìm thấy nàng thì lại bị các trò đùa tra tấn quỷ quái của cha Hề Hề ngăn cản. Mãi cho đến khi, chàng dùng thân thể của mình bảo bọc nàng khỏi một chưởng trí mạng, lúc này cha mẹ Hề Hề mới vơi đi một phần cơn tức giận đối với Độc Cô Ngạn mà cho chàng được gặp nàng.

Từ khi Hề Hề bỏ đi, Độc Cô Ngạn đã hiểu được tình cảm của mình dành cho nàng sâu sắc đến thế nào, chỉ vì sự lo lắng ghen tị ngu ngốc mà chàng đã đẩy nàng ra xa, để rồi hối hận không thôi. Tỉnh lại sau cơn hoạn nạn, Độc Cô Ngạn quyết định giả ngốc để theo đuổi lại Hề Hề, dùng sự chân thành đơn thuần nhất của bản thân để yêu chiều nàng, làm cho nàng hạnh phúc, bù đắp lại những tổn thương chàng đã gây ra cho nàng. Cuối cùng, Hề Hề và Độc Cô Ngạn đã mở lòng với nhau và sống hạnh phúc suốt đời bên nhau.

Tình yêu của các nhân vật trong truyện này rất hay. Tình yêu của họ có khi rất kiên cường, cố chấp nhưng có khi lại cao thượng, buông bỏ đúng lúc. Yêu thương người mình thương không phải là lúc nào cũng nắm giữ là chiếm hữu mà là phải thật sự hiểu họ, làm cho họ cảm thấy hạnh phúc. Dùng trái tim rộng mở để nhìn nhận vấn đề rồi hạnh phúc sẽ đến với mỗi người chúng ta, vì ai cũng có quyền có hạnh phúc của riêng mình.

Kết thúc truyện vô cùng có hậu, mọi người đều tìm được hạnh phúc của đời mình, giọng văn trong truyện vô cùng hài hước, có tính giải trí cao. Các bạn không nên bỏ lỡ một bộ truyện hay như thế này nhé.

Bài review được viết bởi Minh Di.

 

 

  • Ngôn tình hành động: Nam Băng
    “Tại sao lại rời đi?” thiếu niên ánh mắt lạnh lùng nhìn cô bé “Vì tôi muốn vậy” cô bé không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt cậu nói Thiếu niên giận run người, hai tay nắm thật chặt, cố kiềm chế cảm xúc. Cô bé dường như không quan tâm, lạnh lùng lướt qua người cậu đi về chiếc xe hơi đã đậu sẵn trước cửa.

Hệ thống đang xử lý. Vui lòng chờ!