LIST NGÔN TÌNH HAYcập nhật đầy đủ các thể loại truyện hay, truyện hot full trọn bộ.

Ngôn tình hành động: Nam Băng

CHƯƠNG 11: DINH THỰ BỎ HOANG

Chương Trước Chương Tiếp

Bóng tối luôn khiến cho con người ta cảm thấy sợ hãi, vì khi đó khả năng chiến đấu của con người bị hạn chế, bọn họ sẽ dễ dàng trở thành mồi ngon cho bọn sinh vật hoạt động về đêm…

“Á…………..” tiếng thét thảm của một người vang lên mở đầu cho cuộc săn. Sau đó liên tục vang lên hai ba tiếng thét dài.

“Phụp….xẹt……” Tiếng máu phụt, tiếng cắn xé vang rõ trong không gian yên tĩnh, đôi mắt tinh anh của Nam Băng có thể thấy được thi thể bị xé vụn văng giữa không trung.

Tiếng gió…nhanh quá…

Nam Băng dùng các giác quan của mình cảm nhận. Xung quanh có sự chuyển động rất nhẹ, rất nhanh và…rất nhiều

Cô đột nhiên giật người sang trái bắn ba phát liên tiếp vào đối tượng đang hướng móng vuốt vào vai cô.

Rầm

Là cọp. Cô ngạc nhiên nhìn con cọp to lớn dị thường với móng vuốt bén nhọn. Đá vài phát vào da thịt của nó, khiến mày đẹp của cô nhăn càng sâu. Rất dày và cứng. Yếu điểm của nó chỉ có thể là vùng đầu.

Phía bên kia Tần Mục vừa bắn hạ ba con sư tử và báo dũng mãnh bất thường. Anh trầm giọng ra lệnh “Tấn công phần đầu và mắt của đối tượng. Thú dữ ở đây tốc độ cực nhanh, tập trung cao độ”

“Rõ” đám người còn lại phục hồi tinh thần sau tiếng thét của đồng đội. Nhanh chóng chiếm lại quyền chủ động.

Đợt hành động này, Tần Mục chọn lọc những tinh anh có khả năng chiến đấu vào ban đêm, vì vậy sau khi tháo giải nút thắt tâm lý, bọn họ mau chóng bắn hạ hơn chục con thú dữ.

Thế nhưng, Tần Mục cảm thấy số lượng bọn chúng không đơn giản là mấy chục con, nếu cứ đối kháng thế này mãi bọn họ sẽ mau chóng giảm sút thể lực và vũ lực.

Với lại, … con người dị thường ban nãy vẫn chưa xuất hiện, kẻ thù lần này có rất nhiều thứ để chơi với anh. Ánh mắt Tần Mục loé tia sáng đỏ, miệng hơi nhếch lộ ra sự ám trầm như tu la.

Anh bắn pháo sáng ánh vàng chỉ thị Khả Nhĩ và Tiêu Vệ mau chóng tập chung.

Nam Băng vừa thấy hành động của Tần Mục liền biết anh nghĩ gì. Đúng vậy, bọn họ không thể tốn sức đánh mà không có mục đích như thế này được.

Tần Mục lại gần Nam Băng “Sử dụng thứ mà tôi nói cô chuẩn bị”

Cô gật đầu hiểu ý, lấy từ trong túi ra hai cây dài khoảng mười cm, rồi bấm nút.

Ánh sáng bao phủ một khoảng rừng. Cây chỉ dài mười cm giờ đã bung ra hơn năm mươi cm. đường kính của nó cỡ năm cm nhưng bên trong lại  phát ra ánh sáng cực mạnh, đốt nóng không khí xung quanh.

Thú dữ thiên tính chính là sợ lửa. Nhưng trong rừng hạn chế dùng lửa nếu không cần thiết, nên Tần Mục đã yêu cầu cô sáng chế ra một thiết bị có đặc tính như lửa để thử nghiệm trên đám thú dị thường này.

Tần Mục cầm một cây từ cô. Tấm đệm cầm bên dưới khiến tay không bị bỏng, anh thoắt người, hướng cây sáng nóng như lửa về đám thú dữ khiến bọn chúng hoảng sợ né tránh, một con đầu đàn ánh mắt sáng bén nhìn Tần Mục, nó vơ móng vuốt vừa dài vừa bén nhọn về phía mặt anh, liền bị Tần Mục né, vút cây sáng lửa về phía mắt nó bấm nút. Một tia sáng cực ngắn bắn vào mắt nó, vừa nóng vừa sót. Nó đau đớn thét dài, mất phương hướng quờ quạng xung quanh, chạy như điên về khu rừng tối mất hút. Đám thú còn lại vô cùng sợ hãi né tránh Tần Mục rồi mau chóng rút lui.

Đúng lúc này, đám Khả Nhĩ và Tiêu Vệ đã có mặt tụ họp cùng Tần Mục.

Tính luôn người của anh thì còn khoảng 20 thuộc hạ còn sống sót. Không tệ.

Bên kia Khả Nhĩ và Tiêu Vệ cũng bị đám thú dữ tấn công khi nghe tiếng thét dài ghê rợn ở phía Tần Mục, ngoài ra vẫn chưa phát hiện dạng người dị thường mà Nam Băng thấy.

Nam Băng trầm tư một chút rồi lên tiếng  “theo manh mối của Lỗ Kỳ, có 3 trọng điểm cần chú ý, đó là: mãnh thú, ma quỷ và không gian kín. Mãnh thú chúng ta đã gặp, ma quỷ có thể chỉ con người dị thường vừa rồi và không gian kín, ở đây có thể là nơi trú ẩn của chúng. Vì vậy, mau chóng tìm những nơi khác lạ xung quanh. Chỉ có giải trừ hết bí ẩn trong khu rừng này thì chúng ta mới có thể biết là người nào đứng ở đằng sau và lấy lại được hàng hoá”

Trong lòng Tiêu Vệ hơi bất an “Lão đại, tôi vừa tiến hành khám nghiệm người dị thường, thân thể của nó hoàn toàn không có mạch tượng, trong máu và nước bọt có chứa virus lạ, tôi vẫn không biết cụ thể loại virus này nếu bị lây nhiễm sẽ như thể nào, nhưng chúng có thể lây qua đường máu”

Ánh mắt Tần Mục càng thêm âm trầm “Tiến về phía trước, dám đụng vào Hoả Long thì dù người đứng đằng sau là ma quỷ, ta cũng sẽ lôi mồ chúng lên”

Nhờ que sáng lửa của Nam Băng mà tầm nhìn càng rõ ràng và mãnh thú cũng không dám lại gần.

Theo nhận định của Khả Nhĩ, đám dã thú này dường như đã bị tiêm thuốc. Anh thường xuyên huấn luyện trong các khu rừng lớn nhỏ khắp thế giới nhưng chưa bao giờ thấy loại nào vừa khoẻ vừa nhanh vừa lớn như vầy.

Rất may chúng vẫn còn giữ thiên tính của mình đó chính là sợ nóng. Nếu không, bọn họ sẽ mất khá nhiều tinh lực để giải quyết chúng.

Đi tầm mười cây số, Tần Mục và mọi người nghe thoang thoảng những âm thanh kì lạ. Tiếng than khóc, tiếng tru tréo, tiếng la hét….với âm sắc rất trầm rất nhẹ và rất lạnh…

Càng đi về phía trước, gió thổi càng mạnh, những tán cây rung lắc dữ dội. Nam Băng cũng không tự chủ rụt nhẹ bả vai. Đám Tiêu Vệ và Khả Nhĩ cũng bất giác nắm chặt vũ khí quan sát.

Mười phút sau, mọi người đứng trước nơi phát ra các âm thanh ghê rợn, toà biệt thự bốn tầng bị bỏ hoang.

Cây cối xung quanh mọc lởm chớm, các dây leo mốc nối từ tầng này đến tầng khác. Từng mảng rêu mốc bám đầy trên bức tường trắng đã ố vàng. Bóng tối bao trùm cả ngôi biệt thự, không khí lạnh từng đợt thổi qua sau gáy bọn họ khiến mùi hôi thối nồng đặc bốc lên.

Xoẹt…xoẹt…xoẹt….

Đèn ở phòng bên trái tầng hai và bên phải tầng ba bỗng nhấp nháy.

Ah…

Một tên trong đám thuộc hạ bỗng trừng to mắt bật thốt ra tiếng.

Hắn thấy một cô gái xoã tóc dài đứng ở tầng ba lạnh lùng nhìn bọn họ, rồi đột ngột biến mất.

Tất nhiên, mọi người ở đây phản xạ đều nhanh nhạy nên cũng thấy được bóng ma vừa rồi.

Đặc biệt là Nam Băng, vì mắt vô cùng tinh nên cô không những thấy, còn thấy rõ gương mặt trắng bệch, vết thương mưng mủ trên cổ cô gái cùng …cặp mắt không đồng tử. Và vừa rồi cô không rời khỏi mà là…biến mất.

Lòng Nam Băng hơi bất an, cô nhích lại gần Tần Mục. Cảm nhận được hơi ấm bên cạnh, Tần Mục chế giễu nói “Lần đầu thấy đôi mắt đỏ khi nổi giận của tôi, em cũng không có sợ như vậy”

Nam Băng khẽ trừng mắt nhìn anh.

Thấy dáng vẻ xù lông của Nam Băng, ánh mắt âm trầm của Tần Mục liền hiện lên ý cười. Anh vươn tay vuốt nhẹ mái tóc cô, không nhanh không chậm nói “Sợ gì chứ? Ai cũng có điểm yếu, dù là ma quỷ cũng không ngoại lệ, điều cô cần làm chính là không sợ hãi, tập trung tìm điểm yếu của nó nhanh nhất để khống chế nó”

Nam Băng hiểu ý gật đầu, không tự chủ ngước nhìn anh “Vậy anh có điểm yếu sao?”

Tần Mục nhìn cô thật sâu rồi chuyển ánh nhìn về hướng khác, hàng mi dày buông xuống khiến Nam Băng không thấy được ánh mắt của anh.

Hồi lâu sau, cô mới nghe anh nói với giọng kiềm nén rất nhỏ “Có, nhưng không nói cho cô”

Đám Tần Mục bắt đầu tiến vào ngôi nhà hoang.

Két………….. Khả Nhĩ đi trước mở cánh cổng rỉ sét.

Không khí ảm đạm, mùi hương ngột ngạt sộc ra theo khe hở khiến mọi người không tự chủ run nhẹ, đầu óc cũng trở nên mơ hồ.

Tần Mục bước chân vào đầu tiên. Âm trầm quét nhìn xung quanh, khí tràng lạnh lẽo của anh toả ra khắp nơi, khiến Khả Nhĩ trong lòng cảm thán lão đại âm u còn thấy đáng sợ hơn không gian ma quỷ tạo ra.

Cả đám cũng nhanh chóng bị lây nhiễm khí thế của lão đại, vững chân bước vào, sẵn sàng nghênh chiến.

Sảnh nhà được trang trí theo bố cục hoàng gia phương Tây, với bộ sofa được đặt đối diện cửa vào, trái phải là các sảnh tiếp khách với các cổ vật xa xỉ.

Mặc dù bụi đóng thành từng lớp dày, nhưng mọi thứ vẫn được sắp xếp rất trật tự.

Nam Băng nhìn quanh một vòng liền bị thu hút bởi những bức tranh sơn dầu được treo ở sảnh bên phải. Chúng thoạt nhìn cũ kĩ đến nỗi không thấy rõ hình thù. Thế nhưng, lại rất hút hồn, cứ muốn nhìn mãi nhìn mãi để tìm kiếm ẩn ý bên trong nó.

Đến khi cô cảm thấy những điểm sắc tố bắt đầu chuyển động … dần hình thành một hình thù rõ ràng thì suy nghĩ cũng trở nên trống rỗng.

Một bàn tay lạnh áp lên đôi mắt cô, che lấp đi những hình thù quái đản.

“Nam Băng, nếu cô còn thiếu cảnh giác như vậy một lần nữa. Chờ đón cô chính là cái chết”

Giọng nói tức giận của Tần Mục vang lên, khiến Nam Băng cảm thấy chột dạ, khẽ gật đầu đã hiểu.

Kích cót…kích cót…

Đồng hồ vốn dĩ chết pin đang treo trên tường bỗng hoạt động.

Bang…Bang…Bang…. Tiếng quả lắc rung lên inh ỏi báo hiệu 12h giờ đêm

La …la…la…

Âm hồn về đêm, cô đơn biết mấy, muốn được cùng người, ca hát vui say…

Máu thịt chung hòa, cùng nhau thối rữa, giun dồi tiệc hảo, uống máu qua ngày…

Tiếng hát khàn đặc, trầm thấp của một người phụ nữ vang lên

Dường như trong lời hát có nội lực kỳ lạ khiến nhuệ khí của mọi người sụt giảm… cảm giác lâng lâng…người cũng vô lực

Tâm tình Tần Mục đang không tốt, lại thêm một trò ma quỷ hù doạ khiến anh nhếch miệng không kiên nhẫn.

“Muốn được cùng người, ca hát vui say…Được…Tiêu Vệ, hát to một bản nghe nào”

Tiêu Vệ bỗng đỏ mặt như đít khỉ “lão đại, xin đừng làm khó tôi mà”

Tần Mục chỉ nhìn anh cười như không cười.

Tiêu Vệ biết mình không thể từ chối, chần chừ một chút, anh hít sâu thở dài một hơi rồi hát

“Love you baby…So much

Why you leave me without reason

Maybe I’m not rich, or you love someone else

Please tell me baby…

A………Á……….À………À

Love you so much but why why….”

Giọng Tiêu Vệ vừa vang lên liền đảo lộn không khí ảm đạm xung quanh.

“….Oh my god…” Đám thuộc hạ thốt lên hãi hùng

Giọng ca ma quái cũng nít bặt.

Tiếng tru tréo trong ngôi nhà cũng bắt đầu vang lên như phản đối.

Nam Băng trợn mắt nhìn Tiêu Vệ như muốn nói “Thật hả trời?”

Khả Nhĩ nén cười muốn nội thương kể cả Tần Mục cũng không tự chủ kéo khoé môi lên.

Tiêu Vệ ẩn ẩn tức giận nhìn phản ứng của đồng bọn cùng kẻ thù, của con người và của ma quỷ, lầm bầm nói “Phản ứng quá”

Tần Mục lúc này mới lên tiếng “Thế nào? Thấy giọng ca của thuộc hạ ta có hiệu ứng tốt hơn ngươi không. Bớt phí thời gian, lộ mặt đi”

Dường như câu nói này của Tần Mục đã thật sự chọc giận nó, giọng khàn đặc trú tréo lên “Khốn kiếp, dám chơi đùa với ta, phải chết”

Gra……..gra……………gra…………..gra………..

Tiếng thét dài vang lên, ngôi nhà đang yên tĩnh bỗng ầm ĩ tiếng tru tréo.

Cuộc chơi mới lại bắt đầu. Tần Mục điềm tĩnh nở nụ cười âm u.

sfs
Không có bình luận

Hệ thống đang xử lý. Vui lòng chờ!