LIST NGÔN TÌNH HAYcập nhật đầy đủ các thể loại truyện hay, truyện hot full trọn bộ.

Ngôn tình hành động: Nam Băng

CHƯƠNG 13: MẮT QUỶ

Chương Trước Chương Tiếp

Trong bóng đêm tĩnh mịch, một đôi mắt lạnh lẽo đầy ác ý nhìn chằm chằm vào Nam Băng. Xung quanh tối đen càng làm nổi bật lên khuôn mặt trắng bệch không huyết sắc cùng hàm răng nanh đầy máu tanh tưởi của ả. Mái tóc dài rũ xuống che khuất vết bỏng xấu xí bên trái khuôn mặt.

Đây là lần đầu Nam Băng thấy một con quỷ có tà khí mạnh mẽ như vậy, dường như chất chứa quá nhiều oán nhiệm khiến cho gương mặt ả càng xấu xí vặn vẹo.

Thấy dáng vẻ phòng bị của Nam Băng, ả cười khẽ, cất lên âm thanh khàn đặc   “Vốn dĩ thấy khuôn mặt xinh đẹp và thân hình quyến rũ đến đáng hận của cô, ta không nỡ ra tay tổn thương. Cố tình muốn cô đứng gần đó một chút rồi ngất xỉu, ta sẽ chiếm đoạt lấy thân xác hoàn bích này. Thế nhưng, đáng tiếc là cô quá thông minh… sắp giải được một cửa rồi. Vì vậy, ta đành ra tay vậy”

Ả nâng tay phải lên làm lộ rõ những móng vuốt sắc bén như dao. Cánh tay từ từ từng chút một kéo dài ra, tiến gần về phía Nam Băng, khuôn mặt càng thêm ác ý lộ ra tất cả sự xấu xí ghê rợn như muốn tra tấn tinh thần con mồi.

Nam Băng trấn tĩnh cầm chặt thanh đao Nyrusi, hướng về người ả chém tới.

Vút…vút…vút…

Nam Băng liên tục chém nhưng mỗi lần thanh đao vừa tới, ả lại biến mất. Tốc độ cực nhanh, gần như tất cả chỉ là ảo ảnh. Cô chỉ đang chém vào không khí.

Nam Băng cố gắng tập trung tinh thần xác định sự tồn tại của ả, nhưng đều vô dụng, không có âm thanh, không có mùi vị, tất cả chỉ có thể dựa vào trực giác. Nhưng hình như trực giác của cô cũng không nhanh bằng ả.

Vung tay múa đao hồi lâu làm Nam Bằng có dự cảm không tốt, cơ thể cô càng ngày càng mất lực, động tác cũng trở nên chậm chạp.

Đúng lúc này, Nam Băng cảm nhận được một lực gió cực mạnh đang đánh úp gần về phía sau lưng, cô thầm kêu không ổn, không tránh kịp rồi.

Nhắm mắt chuẩn bị chịu một đòn này. Thế nhưng lại không cảm thấy gì.

Là trực giác của cô sai sao.

Nam Băng nghi ngờ nhìn về phía sau, không có gì cả. Lại quay phắt đầu về phía cửa phòng.

Một ánh mắt đỏ loé lên trong đêm khiến ai trong hoàn cảnh này cũng sẽ hét thất thanh.

Nhưng Nam Băng lại rất vui mừng. Là anh.

Tần Mục bước vội lại gần ôm chặt lấy cô vào lòng. Sự ấm áp của anh nhanh chóng truyền khắp cơ thể đang run rấy của cô. Cô bị nữ quỷ chơi đùa quá lâu, khiến cơ thể tràn đầy âm khí.

Khí tràng của Tần Mục không chỉ lan rộng trong cơ thể Nam Băng khiến cô dần bình ổn lại, mà còn lan ra cả căn phòng khiến xung quanh an tĩnh đến lạ thường.

Một chưởng vừa rồi nữ quỷ đánh về phía lưng Nam Băng, khiến Tần Mục thật sự phẫn nộ. Một ác niệm không khống chế muốn phá đổ hết nơi này ra, đánh bọn ma quỷ xuống tận đáy địa ngục tra tấn mãi không siêu sinh càng trở nên mãnh liệt. Ác niệm này quá to lớn, vượt qua ác niệm của một quỷ dữ lâu năm.

Sự tức giận và khí thể xâm lược của anh dường như doạ sợ nữ quỷ khiến ả đột nhiên ngừng tay, sau đó lại không dám xuất hiện.

Thật ra ma quỷ tồn tại trên thế gian này chỉ dựa vào ác niệm mà dây dưa, vì vậy ác niệm của bọn chúng thường rất lớn, lấn áp tinh thần con người. Nhưng Tần Mục lại hoàn toàn khác, anh là người có ý niệm rất cường đại.

Tần Mục một tay ôm eo Nam Băng, một tay xoa nhẹ trên gương mặt lạnh giá của cô. Ánh mắt càng thêm âm u quỷ dị.

Anh để cô dựa vào ngực mình, lưu loát tháo đôi găng tay đang đeo rồi mang vào tay cô. Sau đó xoa mạnh hai bàn tay áp lên hai má Nam Băng khiến cô khẽ hừ một tiếng thoải mái. Cơ thể cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Nằm trong lòng anh thêm một lúc, gương mặt Nam Băng dần trở nên hồng hào.

Tần Mục vẫn không ngừng xoa phía sau gáy cô giúp đầu cô đỡ choáng váng.

“Đã đỡ hơn chưa?” Anh nhẹ giọng hỏi.

Nam Băng khẽ gật đầu, chống hai tay lên ngực anh đứng dậy, chỉ về phía kệ sách nói “Sau bức tường chính là mắt quỷ, chỉ cần vào được trong đó, thành công phá trận pháp thì bọn ma quỷ sẽ bị tiêu tán. Tôi đang tìm cách mở bức tường này ra, đã giải được một cửa”

Tần Mục hiểu ý gật đầu, nắm tay cô đi về phía kệ sách tiếp tục giải mã. Anh cầm đèn pin soi xung quanh một lượt rồi hướng về khe hở trên đồng hồ.

Có Tần Mục bên cạnh, Nam Băng hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, tập trung tìm cách phá giải.

Cô từ từ mở đồng hồ quả lắc ra, bên trong là một văn tự cổ, nhìn chất liệu và hình dạng có vẻ cách đây hàng ngàn năm.

Tần Mục cũng hướng mắt về những hàng chữ ngoằn ngèo trên tấm phiến bằng vàng một lúc rồi lại quay sang nhìn gương mặt chăm chú của Nam Băng.

Cô vội lấy giấy bút ra, mô phỏng lại một số ký tự hơi mờ trên đó. Lẩm bẩm một hồi các ký tự, rồi đọc ra tiếng

“ Địa Long trăm năm bảo tồn hưng thịnh dưới sự bảo vệ của mười vị vua quỷ cổ đại. Giấc ngủ của các vị sẽ được thức tỉnh nếu chủ nhân thực sự của họ xuất hiện. Nếu có kẻ phàm tục quẩy nhiễu đến nơi linh thiêng này sẽ bị lũ quỷ con ăn sống cơ thể, linh hồn mãi không siêu sinh”

Khi đọc xong lời nguyền, một nguồn âm khí mạnh mẽ chạy dọc qua thân thể Nam Băng. Mặt cô tái đi, cơ thể cũng bắt đầu run lên.

Thấy cô bị khí lạnh xâm nhập, Tần Mục cầm lấy tay Nam Băng di chuyển cô về phía sau mình hai bước , ánh mắt vẫn vô cùng trầm tĩnh chuyển sang phía kệ sách mười ngăn bên phải, im lặng một lúc rồi lên tiếng “Mỗi kệ sách đó rất có khả năng tượng trưng cho một vị vua quỷ. Các cuốn sách trên kệ dù kích thước vật liệu khác nhau nhưng đều chung một kích thước gáy, một số gáy lại có tiêu đề. Nếu ghép lại những chữ đầu có thể sẽ là chìa khoá giải mã”

Nam Băng khẽ gật đầu “Tôi từng đọc qua các tên của 10 vị vua quỷ này, không nhớ rõ lắm nhưng để tôi ghép thử xem có phải đây là lời giải không?”

Mắt thấy cô muốn tiến lại gần những cuốn sách, Tần Mục vội nắm lấy tay cô “Để tôi làm, cô chỉ cần hướng dẫn, khu vực này âm khí còn mạnh hơn chỗ cô vừa đứng”

Nam Băng sợ mình đứng một hồi lại ngất xỉu nên cũng không ngăn cản anh tiến lên. Cô chăm chú nhìn những chữ cái trên gáy sách sau đó cố gắng nhớ lại.

“Kệ thứ 1 là Bael”

Tần Mục xếp các gáy sách có ký tự lần lượt là B A E L, khoảng cách giữa các chữ là các gáy sách không.

Không có hiện tượng gì. Là sai sao. Nam Băng nghi ngờ tự hỏi.

Tần Mục rất tin tưởng vào trí nhớ của Nam Băng, nếu sai chỉ có thể là cách sắp xếp. Anh đặt các cuốn có ký tự BAEL vào giữa, để hai bên là các gáy sách không.

Khà….Âm họng ầm vang lên lạnh lẽo như vọng lên từ địa ngục

Dù đã đứng xa bốn bước nhưng Nam Băng cũng cảm thấy âm khí càng lan toả mạnh mẽ. Cô lo lắng ngước nhìn Tần Mục đang leo trên cao.

Anh quay lại nhìn cô, sắc mặt thản nhiên nói “Tốt lắm, cô tiếp tục”

Nam Băng thấy anh vẫn bình thường liền an tâm nghiên cứu chữ cái tiếp theo, mà không hề hay biết rằng khi cô vừa chuyển mắt, đuôi mắt của Tần Mục đã mị lên sự âm u bất thường.

“Kệ thứ hai là Paimon”

Lại chính xác.

Nam Băng cứ tiếp tục sắp xếp các chữ cái, mỗi lần đều vô cùng hoàn mỹ đáp đúng khiến cô càng phấn khích, còn ánh mắt của Tần Mục càng ngày càng âm u theo từng âm thanh quỷ dị phát ra sau khi giải mã thành công.

“Kệ cuối cùng là Belial”

Tần Mục vừa đặt chữ L vào vị trí của nó, cả kệ sách bắt đầu rung lên rồi di chuyển sang phía trái căn phòng. Khí lạnh từ khoảng trống tối đen sau kệ sách phả ra khiến Tần Mục vội lùi mấy bước, kéo Nam Băng giấu phía sau lưng.

Cảm nhận được đôi tay anh lạnh ngắt, Nam Băng không nhịn được mà ngước nhìn lên. Đôi môi mỏng ấy đã dần tím tái, hàm răng đánh lạch cạch vào nhau, nhưng ánh mắt vẫn luôn kiên cường như vậy, không hề chứa một tia sợ hãi.

Thịch… Trái tim cô lại đập nhanh lạ thường.

“Tập trung cao độ, đi phía sau tôi quan sát” Tần Mục nắm chặt lấy tay cô, bật đèn bước vào trong lỗ đen.

Phía sau kệ sách là một không gian trống vài trăm mét, bốn bức tường văng đầy mạng nhện và bụi bậm. Rõ ràng là không gian kín, nhưng xung quanh lại có những rung động rất nhẹ tạo ra gió, khiến Nam Băng lạnh xương sống, mồ hôi cũng đổ dọc bên thái dương.

Hai người đi sâu vào trong một chút, liền phát hiện khuất trong mép trái căn phòng có bậc thang. Tần Mục rọi đèn lên trên quan sát, ánh mắt liền khẽ động. Các bậc thang liên tiếp xếp chồng lên cao với độ dốc gần như thẳng đứng, không hề có tay vịn, cũng không sát tường, không có gì bám lấy.

Nam Băng ngước lên nhìn cũng nhăn chặt mày, người bình thường làm sao có thể xây được những bậc thang này được. Kể cả người đã trải qua huấn luyện kỹ năng leo núi, nếu không có vật liệu phụ trợ cũng không dám bước lên cầu thang này. Chả lẽ cô và anh phải bò lên sao. Nam Băng âm thầm suy nghĩ, rồi khẽ liếc nhìn Tần Mục.

Cảm nhận được ánh nhìn của cô, Tần Mục quay sang lạnh lùng nói “Cô nghĩ cũng đừng nghĩ dùng tư thế quái đản lên đó. Cứ thẳng lưng mà bước lên, cô cần huấn luyện khả năng thăng bằng”

Mắt thấy Tần Mục hiên ngang đi lên, cô cũng không do dự đi sát phía sau. Cố gắng tập trung vào từng bước đi của mình, không nhìn lên trên cũng không nhìn xuống dưới.

Càng đi lên không khí càng lạnh, lâu lâu nghe những âm thanh ma quái rất nhỏ bên tai khiến tinh thần cô bất an.

Đã đi qua 200 bậc, Nam Băng vẫn chưa thấy đến đích, lo ngại có thể trúng bẫy, cô cất tiếng hỏi “Anh có thấy tầng trên chưa?”

“Sắp đến rồi, thêm một chút nữa” Tần Mục giọng hơi ồm ồm vang lên.

Nam Băng ngạc nhiên ngước nhìn phía sau ót của anh “Giọng anh sao vậy?”

Tần Mục từ từ quay đầu lại, vẫn là khuôn mặt điển trai đó, nhưng nhìn rất xanh xao.

Tách…tách…tách…

Máu từ giữa trán và hai bên thái dương anh chảy xuống như vỡ đê. Ánh mắt dại ra, môi tím tái như người chết.

Nam Băng hốt hoảng muốn nắm lấy tay anh. Nhưng chưa kịp vươn tay ra thì dưới chân cảm thấy hụt vào khoảng không.

Ah….Tần Mục….

Cô phản xạ kêu to một tiếng, với lấy anh nhưng thân thể lại rơi xuống vào khoảng đen không đáy.

sfs
Không có bình luận

Hệ thống đang xử lý. Vui lòng chờ!